Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

GỬI NGƯỜI BẠN GÁI (Thơ của Nguyễn Thị Thùy Nhân)



Đàn bà có một hố ghen
Một xâu lời lẽ, một men rượu nồng
Đàn ông mấy kẻ dây đồng?
Mấy người trám lỗ, mấy người nâng ly?

Hỡi cô gái! Người đã đi.
Đi một bước ngoái lại nhìn một bước
Xé trái tim mình thành ngàn mảnh nhỏ đau thương.
Phô ra giữa đường gợi chút tình thương vô nghĩa.

Tôi và bạn, không ràng buộc nhau nợ ân nghĩa kiếp tiền.
Chỉ vô tình lướt qua nhau bởi những mộng mơ trên con đường đầy hư vô tuyết trắng.
Trời run rủi cho bạn là người đi trước, tôi sau.
Biết trước tôi mùi, vị, hơi thở của trái đời.
Hạnh phúc không? Tôi có quyền gì được biết?

Nước sông chảy xiết.
Bạn trôi, tôi cũng trôi
Nhưng dòng sông có bao giờ cùng hai kẻ rong chơi?
Trong một khúc, đục ngầu một khúc.
Trách làm gì sự chọn lựa của tôi?

Trách làm chi những con sóng nổi nông
Khi mỗi trái tim đều có không biết bao nhiêu lần lỗi nhịp.
Bàn tay bạn dẫu năm ngón có xếp tròn cho kịp chặt?
Nước vẫn xuyên trôi.

Đời người con gái có bấy nhiêu thôi!
Xin làm gió để con sóng kia ngàn năm còn vỗ.
Chớ hỏi làm gì sóng cứ mãi lăn tăn.

Quy Nhơn 13/1/2015
Nguyễn Thị Thùy Nhân



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét