Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

LĂN TĂN (Thơ Nguyễn Thị Thùy Nhân)



Anh mơ gì một thế giới đã ngủ quên,
Một con đường và một người đã cũ.
Đã là mộng sao không chôn thật sâu vào đêm tối.
Cứ ngóng hoài một vì sao nho nhỏ để làm chi?

Ai đã sinh cho ta một trái tim tinh vi,
Và cũng tạo ra muôn triệu nghìn nhịp đập.
Lại có cuộc đời với biết bao điều biến động
Một trái tim yêu sao chịu nổi hả người?

Ngủ ngoan! Ngủ ngoan!
Ngủ để đêm chóng tàn, để bình minh rộn ràng hé gọi,
Để ngày mai anh với em cùng đợi,...
Đợi xuân về và đợi những tiếng bi bô.

Anh à!
Dẫu thời gian có làm con người ta già thêm
Nhưng đôi mắt xanh làm trái tim mình trẻ lại
Có thể anh, em còn vô số điều e ngại
Chớp mắt, cười, sống tiếp nghe anh !


N.T.T.N



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét