Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

MÀU THƯƠNG NHỚ (Tạp bút của Lê Thị Kim Cương)


Tháng mười kèm theo những ngày nắng nhạt, những chiều lơ đãng gió mây, đạp xe qua góc phố vắng, ta ngỡ ngàng vì màu tím quen thuộc kia vẫn chưa nhạt nhòa. Tháng tư, tháng năm đã qua lâu lắm, mà bằng lăng vẫn vấn vương theo mùa đến tận lúc này, để một lần ta thoáng bối rối khi bắt gặp sắc màu kia nơi ta tưởng chừng trơ trọi bê tông, gạch vữa.

Quên tên con đường, quên cả mái hiên cạnh bên, ta chỉ nhớ cành bằng lăng ấy đang sà xuống và tràn vào mắt ta một niềm tha thiết. Màu tím thủy chung đưa ta về thời học sinh, với sân trường rợp sắc tím mỗi độ tháng tư về, khi áo trắng tinh khôi dịu dàng quyện trong sắc tím làm bao tâm hồn ngất ngây thương nhớ. Đã bao lần trìu mến lặng im nhìn ngắm từng chùm, từng chùm hoa trên tán lá xanh biếc, ta vẫn còn tiếc nuối khi rời xa mái trường ngày xưa cùng những mùa bằng lăng thổn thức dịu dàng. Để hôm nay khi bất chợt nhìn thấy những cành hoa tím nồng nàn, ta lại quay quắt nhớ về những ngày xưa cũ...

Quy Nhơn, 13/10/2013
Lê Thị Kim Cương



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét