Giọt café không đắng
giọt café ngọt
như những nụ hồng xuất khẩu đi xa
Ôn lại kỷ niệm đã qua
tìm thấy dáng em trên vành môi
những cô gái bán chợ đêm nhộn nhịp
thấy lạnh trong lòng giữa bốn bức tường khách sạn mini
Mùa xuân đã vội đi
để lại dăm sợi bạc trên mái đầu suy tư về tuổi trẻ
em giờ chắc đã bồng bế
gom tình yêu hun đúc niềm riêng
Chiều Đà Lạt lang thang không chút ưu phiền
hoa dã quỳ sao cứ nhắc hoài một tin nhắn
gục đầu bên cẩm tú cầu
xe đạp đôi hồ Xuân Hương làm chi?
Thành phố lạ kì không thấy đèn xanh đỏ
không có cảnh sát giao thông
cũng không có nhạc sôi động
những cô gái đan khăn ấm bán áo lạnh
cứ cười tươi
Dinh tẩm nguy nga khép cửa quãng đời
loanh quanh vài bước chân đã nghe mỏi mệt
chiều như nhắc giọng hát hiền xưa lắm
chỉ là điểm dừng chân
7/2015
La Xuân Yên
(Lê Kim Tám)
Lớp Cao học Văn 17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét